Thứ Sáu, 17 tháng 6, 2011

NHỚ THỜI HOA MỘNG CŨ




Ngày nào còn đi học
Mùa hè về xôn xao
Ngập ngừng trang lưu bút
Bối rối trong tiếng chào

Em nhìn tôi lưu luyến
Khẽ nói lời chia tay
Bao nhiêu là thương mến
Nỗi buồn nào ai hay

Rồi quê hương máu lửa
Chiến cuộc ngày leo thang
Làng tôi quân giặc chiếm
Đời tôi cũng sang trang

Một ngày tôi bỏ lớp
Chẳng kịp lời giã từ
Tôi mặc vào áo trận
Khi bao nhà tản cư

Chiến tranh ngày mỗi lớn
Chuyện riêng bỏ bên lòng
Lên đường theo đơn vị
Theo tiếng gọi non sông

Ngày bảy lăm bại trận
Dân miền Nam kinh hoàng
Tôi vào thân cải tạo
Bao năm dài nhà giam

Từ quê hương đổi chủ
Em cũng xa phương nào
Nhớ thời hoa mộng cũ
Chỉ còn là chiêm bao !

Có một thời đẹp nhất
Đã qua đi trong đời
Bây giờ ngồi nhớ lại
Vẫn thấy lòng chơi vơi.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Không có nhận xét nào: