Chủ Nhật, 18 tháng 9, 2011

EM MẶC ÁO VÀNG


Em một thưở áo vàng qua lối nhỏ
Tôi nhìn sang một thoáng ngẩn ngơ lòng
Đôi mắt nai nhìn đời như chim sẻ
Tôi ngập ngừng trước màu nắng vàng trong

Em bước khẽ qua hồn tôi gió bão
Một chút gì đọng lại những xôn xao
Tôi ngơ ngẩn khi áo vàng qua ngõ
Một cái nhìn tha thiết chửa kịp trao

Bỗng thương quá màu nắng vàng xưa cũ
Một chút gì yêu qúy đã hư hao
Tôi ngồi lại với buổi chiều vàng nắng
Gởi lòng buồn theo câu hát nghêu ngao

Này cô bé áo vàng qua trước ngõ
Có nghe lòng xao xuyến chút gì không ?
Xin gởi theo em chút lòng lụa trắng
Để còn yêu mùa cúc nở vàng bông.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Không có nhận xét nào: