
bao năm rồi phiêu bạt
áo cơm nơi xứ người
tôi nhìn tôi bỗng khác
một chút gì hỗ ngươi
thời gian rồi phôi pha
mà lòng còn ngó lại
tuổi xanh nào đi qua
đường trần còn mê mải
có đêm nào thức giấc
mơ tiếng gà quê xa
bạn bè ai còn,mất
trong ký ức nhạt nhòa
nhớ một thời binh lửa
tay súng giữ màu cờ
nhớ một lần ngả ngựa
sống đời tù sa cơ
chuyện ngày nao còn đó
trang đời còn dở dang
chiều đi trên phố lạ
có nỗi buồn mênh mang.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU.
áo cơm nơi xứ người
tôi nhìn tôi bỗng khác
một chút gì hỗ ngươi
thời gian rồi phôi pha
mà lòng còn ngó lại
tuổi xanh nào đi qua
đường trần còn mê mải
có đêm nào thức giấc
mơ tiếng gà quê xa
bạn bè ai còn,mất
trong ký ức nhạt nhòa
nhớ một thời binh lửa
tay súng giữ màu cờ
nhớ một lần ngả ngựa
sống đời tù sa cơ
chuyện ngày nao còn đó
trang đời còn dở dang
chiều đi trên phố lạ
có nỗi buồn mênh mang.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét