Thứ Sáu, 11 tháng 11, 2011

MỘT THƯỞ TÌNH YÊU




Ngày tháng nào em đã đến bên tôi
Chân bước nhẹ giữa hồn trai mới lớn
Lòng tôi đó như cỏ non mơn mởn
Đón em vào cùng trẩy hội yêu thương

Tôi cùng em ngây ngất tuổi xuân hường
Lòng bát ngát những ân tình đôi lứa
Tình đã cháy như cỏ khô gặp lửa
Phút giây nào ta chết điếng trong nhau

Thưở bên người bao mơ ước xưa sau
Đời bỗng đẹp như nụ hồng mới nở
Đón đưa nhau trên lối về xóm nhỏ
Em mong mình sẽ duyên nợ trăm năm

Quê hương mình chiến cuộc mãi leo thang
Tôi lạc em ngày tản cư vội vã
Tuổi động viên,học đường thôi từ giã
Có ai ngờ mình sẽ hết yêu đâu

Rồi bảy lăm ta thật sự mất nhau
Em yên phận chồng con nơi xứ khác
Tôi sống đời tù sau hàng song sắt
Nỗi đau đời thắm đẫm đến trăm năm.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Không có nhận xét nào: