Thứ Bảy, 12 tháng 11, 2011

NGHE GIÓ ĐÔNG VỀ












Trời trở rét và mùa đông đang đến
Mưa dầm dề cùng gió lạnh từng cơn
Tôi cúi xuống nhìn lòng mình rêu bụi
Một chút gì hiu hắt rất cô đơn

Vẫn còn đó ngổn ngang tình viễn xứ
Bao năm qua theo cơm áo cho đời
Chút máu nóng ngày nào trong huyết quản
Cũng nguội dần theo ngày tháng mù khơi

Đời vẫn thế vô tâm theo dòng chảy
Nên mùa đông cũng rét mướt qua lòng
Khi nhìn lại giữa đường còn mê mải
Bởi nợ trần vấn vít chửa lo xong

Và như thế nên lòng buồn qúa đỗi
Biết còn ai ấm lạnh giữa quê người
Nghe xao xuyến nhớ ngày nào trai trẻ
Có một thời hoa mộng để buồn vui

Để chiều nay trên phố người mưa lạnh
Tôi một mình nhìn lại tuổi thơ xưa
Chút kỷ niệm xói mòn theo trí nhớ
Gởi lòng buồn theo tiếng nhạc đêm mưa.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Không có nhận xét nào: