
ngày âm thầm qua vội vã
bôn ba cơm áo quê người
đôi khi thấy mình bỗng lạ
trượt dài theo những ngược xuôi
một thời thanh xuân áo trận
đời trai quen ngủ bụi bờ
rồi ngày bảy lăm chiến bại
thân tù trong cảnh sa cơ
bạn bè kẻ còn người mất
lênh đênh khắp bốn phương trời
bao người trở thành thương phế
bữa no bữa đói cầm hơi
có lần về thăm quê mẹ
những người quen cũ đâu rồi
phận người quay trong cơn lốc
thăm nhau bỗng thấy bồi hồi
phố xưa bây giờ đổi chủ
thân thương một thưở không còn
tôi nghe lòng mình quạnh vắng
nhớ về ngày tháng vàng son
bây giờ có lần nhìn lại
tuổi đời qua vội không hay
thương bao phận đời lá cỏ
nỗi trôi theo với tháng ngày.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
bôn ba cơm áo quê người
đôi khi thấy mình bỗng lạ
trượt dài theo những ngược xuôi
một thời thanh xuân áo trận
đời trai quen ngủ bụi bờ
rồi ngày bảy lăm chiến bại
thân tù trong cảnh sa cơ
bạn bè kẻ còn người mất
lênh đênh khắp bốn phương trời
bao người trở thành thương phế
bữa no bữa đói cầm hơi
có lần về thăm quê mẹ
những người quen cũ đâu rồi
phận người quay trong cơn lốc
thăm nhau bỗng thấy bồi hồi
phố xưa bây giờ đổi chủ
thân thương một thưở không còn
tôi nghe lòng mình quạnh vắng
nhớ về ngày tháng vàng son
bây giờ có lần nhìn lại
tuổi đời qua vội không hay
thương bao phận đời lá cỏ
nỗi trôi theo với tháng ngày.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét