
Trên phố người chiều nay
Tôi ngồi nơi quán nhỏ
Nỗi buồn nào ai hay
Tôi tìm chi nơi đó
Một chút men đời say !
Quê cũ biết còn ai
Thời gian qua lặng lẽ
Giật mình nhìn tương lai
Không bạn cùng chia sẻ
Cầu mong một ngày mai.
Buổi chiều dần trôi qua
Giữa chợ đời huyên náo
Một mình trong cơn đau
Tôi nhìn tôi lơ láo
Còn gì cho mai sau ?
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Tôi ngồi nơi quán nhỏ
Nỗi buồn nào ai hay
Tôi tìm chi nơi đó
Một chút men đời say !
Quê cũ biết còn ai
Thời gian qua lặng lẽ
Giật mình nhìn tương lai
Không bạn cùng chia sẻ
Cầu mong một ngày mai.
Buổi chiều dần trôi qua
Giữa chợ đời huyên náo
Một mình trong cơn đau
Tôi nhìn tôi lơ láo
Còn gì cho mai sau ?
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
2 nhận xét:
Chào Bác,
Con là Trung đây.
Dạo này sức khỏe của Bác và Bác gái ra sao? Bác vẫn còn ở Cali chứ?
Lâu nay không vào đọc thơ của Bác.Hôm nay chợt nhớ tới,con lại ghé "vườn" nhà Bác đây.
Chị Thùy của con đã ra đi được gần 3 tuần lễ. Ba Mẹ con và anh Minh có nhận được lời chia buồn của hai Bác qua cô Bốn.Ba Mẹ con có gởi lời cám ơn hai Bác.
Trong đau đớn bởi sự chia lìa, anh Minh có bài thơ khóc chị Thùy rất xúc động. Con xin gởi Bác đọc:
BÀI THƠ VĨNH BIỆT
Võ Bình Minh
Xưa, Em hay hát bài “Một mình”
Thương người nhạc sỹ góa vợ nuôi con
Để rồi số phận nghiệt ngã
Chia ly tình nghĩa đôi mình
Để rồi ngày em ra đi
Về cõi vĩnh hằng
Nước mắt anh tuôn trào
Khi nghe bài hát ấy
Bao cơn đau quằn quại
Nay không hành hạ em nữa
Nay thấm sâu vào anh
Thành nỗi đau tuyệt vọng
Thành nỗi nhớ vô biên…
Điều gì anh nhớ về em,
Trong muôn vàn điều để nhớ?
Lời yêu thương,
Trách cứ,giận hờn?...
Với cả nỗi đớn đau em từng gánh chịu
Với bao hy vọng có ngày trở về
Trong vòng tay gia đình
Giữa ngôi nhà êm ấm
Thùy ơi ! “Khúc thụy du” đã vỡ
Bài hát “Một mình”
Giờ đây,
anh chẵng dám nghe
Em về đâu,
Về đâu ?
Trong thế giới vô cùng
xa thẳm?...
Để anh cùng hai con
Cô đơn và trống vắng
Trong căn nhà ấm cúng
Của Ngày xưa , Ngày xưa…
Chào Bác,
Con là Trung đây.
Dạo này sức khỏe của Bác và Bác gái ra sao? Bác vẫn còn ở Cali chứ?
Lâu nay không vào đọc thơ của Bác.Hôm nay chợt nhớ tới,con lại ghé "vườn" nhà Bác đây.
Chị Thùy của con đã ra đi được gần 3 tuần lễ. Ba Mẹ con và anh Minh có nhận được lời chia buồn của hai Bác qua cô Bốn.Ba Mẹ con có gởi lời cám ơn hai Bác.
Trong đau đớn bởi sự chia lìa, anh Minh có bài thơ khóc chị Thùy rất xúc động. Con xin gởi Bác đọc:
BÀI THƠ VĨNH BIỆT
Võ Bình Minh
Xưa, Em hay hát bài “Một mình”
Thương người nhạc sỹ góa vợ nuôi con
Để rồi số phận nghiệt ngã
Chia ly tình nghĩa đôi mình
Để rồi ngày em ra đi
Về cõi vĩnh hằng
Nước mắt anh tuôn trào
Khi nghe bài hát ấy
Bao cơn đau quằn quại
Nay không hành hạ em nữa
Nay thấm sâu vào anh
Thành nỗi đau tuyệt vọng
Thành nỗi nhớ vô biên…
Điều gì anh nhớ về em,
Trong muôn vàn điều để nhớ?
Lời yêu thương,
Trách cứ,giận hờn?...
Với cả nỗi đớn đau em từng gánh chịu
Với bao hy vọng có ngày trở về
Trong vòng tay gia đình
Giữa ngôi nhà êm ấm
Thùy ơi ! “Khúc thụy du” đã vỡ
Bài hát “Một mình”
Giờ đây,
anh chẵng dám nghe
Em về đâu,
Về đâu ?
Trong thế giới vô cùng
xa thẳm?...
Để anh cùng hai con
Cô đơn và trống vắng
Trong căn nhà ấm cúng
Của Ngày xưa , Ngày xưa…
Đăng nhận xét