Thứ Tư, 25 tháng 7, 2012

mất một vầng trăng




biết còn ai giữa ngày rộng tháng dài
khi cuộc sống vẫn bềnh bồng trôi nỗi
đời công nghiệp ngày qua đi rất vội
nên một đời cứ tất bật tháng năm

em tình cờ trong một bận ghé thăm
đã thổi đến trong tôi làn gió mới
có lần nào tâm hồn như phơi phới
một chút hương bay nhè nhẹ vào lòng

tôi tay trần nên vẫn cứ long đong
nên chậm bước giữa dòng đời hối hả
em như chim trong vườn cây xanh lá
tiếng hót trong nghe thánh thót tai người

em một lần ngồi lại giữa đời tôi
hơi thở lạ cho men tình cháy bỏng
tôi một thưở bỗng nghe lòng dậy sóng
bởi bên em như ấm lại môi cười

rồi một chiều em bỏ lại buồn vui
bỏ bến cũ cây đa sang đò mới
tôi ngồi lại với nỗi buồn vời vợi
người đi rồi tôi mất một vầng trăng.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Không có nhận xét nào: