Thứ Tư, 22 tháng 5, 2013

MỘT CHÚT LÒNG XƯA

Tôi về đó chút lòng xưa bụi phủ
Bàn tay trơn đâu giữ được tim người
Buổi nhiễu nhương cũng đành thân du thủ
Soi mặt mình có lúc cũng hổ ngươi

Bởi lớn khôn khi quê mình máu lửa
Tuổi thanh xuân mong góp mặt với đời
Đời tản cư qua bao lần giặc giã
Những hờn đau như quên mất môi cười

Chân bỗng mỏi khi miền Nam bại trận
Thời đổi thay em cũng đổi theo đời
Tôi cúi mặt ngậm ngùi khi mạt vận
Em xa rồi biết còn có gì vui ?

Cũng từ đó tôi biết thêm nhiều thứ
Chuyện nhân tình thế thái một thời qua
Mang đau thương trong đêm buồn lịch sử
Nhớ một thời yên ấm đã lìa xa

Nơi viễn xứ làm thơ chào kỷ niệm
Biết còn ai thao thức một quê nhà
Con nước chảy giữa lòng người dâu biển
Thương cuộc đời vẫn còn lắm hương hoa.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Không có nhận xét nào: