Mùa Xuân về lòng ta rất vui
Xin cho dâu bể thắm môi cười
Dẫu biết trăm năm là cát bụi
Áo rách vai chùng xót mấy mươi
Bên tách trà xanh ta hát vang
Cười tan bi tráng giữa vô thường
Nhìn trời mưa bụi qua khói thuốc
Ta chao lòng xuống chén vô chung
Thế nhân họ chúc nhau nhiều quá
Ta biết chúc gì cho ta đây
Ta bắt tay ta là tuyệt nhất
Ta muốn nhìn đời qua cơn say !
Ngoài kia áo mới bay nhiều quá
Ta thấy xôn xao mảng nắng vàng
Ta mời cho ta ly rượu nữa
Một loài hoa nở giữa mang mang
Ta vẫn là ta của thưở nào
Một ta sương khói,một ta thôi !
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét