Thứ Bảy lang thang ta vào quán
Tìm cho mình một góc thân quen
Ngoài kia đời sống lao xao quá
Ta mệt nhoài sau những bon chen
Bên cốc cafe ngồi lướt net
Tìm text và mail của bạn bè
Ngày tháng nơi đây vô cùng ngắn
Trên đường hối hả những lằn xe
Bạn cũ một thời xiêu lạc hết
Theo áo cơm trôi dạt phương trời
Có đứa đã yên trong lòng đất
Còn mình ta ấm lạnh cuộc chơi
Qua mấy tàn phai mây vẫn bay
Một ta áo mỏng lạnh quê người
Mai kia mỏi bước chân lưu lạc
Quán trọ kê tay gối cuộc đời
Thứ Bảy cuối tuần ta vào quán
Ngồi nhìn thiên hạ mãi ngược xuôi
Lưng trời mây trắng sao nhiều quá
Ta một mình uống trọn buồn vui.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét