Tôi bây giờ đã yên đời viễn xứ
Mấy mươi năm phố lạ đã thành quen
Nên an nhiên giữa đường trần dong ruỗi
Dẫu quê người cuộc sống lắm bon chen
Mỗi sáng sớm nghe đồng hồ báo thức
Đã quen tai từ mấy chục năm qua
Ăn vội vã và ra đi vội vã
Người chào nhau còn không nhận mặt ra
Và cứ thế ngày qua ngày trôi mãi
Từ Thứ Hai mong Thứ Sáu mau về
Đời sống cứ quay vòng như con vụ
Mà lòng trần còn thắm đẫm đam mê
Có đôi lúc chợt nhớ về quê cũ
Rồi quên nhanh vì phía trước đang chờ
Cuộc sống Mỹ con người luôn bận rộn
Tuy vẫn còn một góc nhỏ cho thơ
Cám em em cám ơn đời một thuở
Dắt dìu nhau bước tiếp giữa quê người
Trên đất cằn có loài hoa vẫn nở
Ta có người còn đó những buồn vui.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét