Thứ Năm, 19 tháng 10, 2017

BÊN CHIỀU NGỒI LẠI

Tôi ngồi lại với mùa thu trước ngõ
Trời Cali cây lá đã sang vàng
Thời gian cứ lạnh lùng qua vội vã
Mà lòng trần những xao xuyến đa  mang

Thương em vẫn thân cò trên bến nước
Mà lòng tôi sương đã trắng đời trai
Đời dâu bể vẫn cầm tay ta bước 
Tình cho nhau như biển rộng sông dài

Tôi vẫn thế phất phơ đời du tử
Đời lưu vong ấm lạnh giữa quê người
Bước chân quen nắng mưa ngày viễn xứ
Có lúc buồn vào net để tìm vui

Đọc trên báo quê mình đang mùa lụt
Lại thêm tin xả lũ chết bao người
Thương quê mẹ sao chập chùng khổ nạn
Những phận người tội nghiệp dạ không vui

Rồi chiều nay một mình trong góc nhỏ
Lòng bàng hoàng nhìn ngày tháng qua mau
Thương tuổi xanh của một thời hò hẹn
Rồi cũng trôi như nước vỗ chân cầu.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU


Không có nhận xét nào: