Chiều một mình ngồi nghe mưa đổ
Mưa về trên những nhánh sầu đông
Mưa xuống đời ta tàn bạo quá
Có ai qua xin gửi chút lòng
Ta trói mình trong dây oan nghiệt
Dễ chừng áo bạc đã bao năm
Cớ sao hồn vẫn còn mê gái
Dẫu biết tình ngọt tợ dao đâm
Em ngày nào một thuở bước qua
Trái tim thục nữ tặng làm quà
Cứ ngỡ đời mình như Từ Thức
Lạc vào lối mộng ngát hương hoa
Nhưng đường trần ai dễ có hay
Chiến cuộc leo thang máu lửa đầy
Tình mất từ quê hương đổi chủ
Tôi người chiến bại trắng hai tay
Bây giờ ngồi lại ngắm mưa rơi
Một thuở lòng đau lạc hướng đời
Em đã neo thuyền nơi bến khác
Tôi một mình bóng lẻ cuộc chơi.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét