Tôi đứng giữa Tháng Mười Hai phố lạ
Trời vào đông cái lạnh bám theo da
Hai bên đường có hàng cây trút lá
Tôi một mình nhìn lại một năm qua
Thương con phố cả tuần không có nắng
Trời âm u mây xám ở trên đầu
Tôi ngồi đó một mình trong quán vắng
Lòng bàng hoàng vì ngày tháng qua mau
Vẫn còn đó ngổn ngang bao nhiêu chuyện
Mà lòng trần nhân thế rất đa đoan
Ai đứng đó hát vang lời sông biển
Tôi một mình lạ mặt giữa nhân gian
Khi nhìn lại bàn tay gầy năm ngón
Hai bàn tay mười ngón nhỏ phân vân
Dấu chân chim đã hằn trên đôi mắt
May còn em trên lối cũ âm thầm
Nên bước tiếp giữa đường trần tất bật
Ngày cuối năm con phố lạnh vô cùng
Hiên nhà ai hoa đèn lung linh sáng
Tôi chao lòng uống cạn chén vô chung.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét