Cái lạnh mùa đông tê da thịt
Bầu trời xám ngắt mấy ngày qua
Lòng vòng ta lại vào fitness
Xông hơi quên cái lạnh cắt da
Thiên hạ lao xao mùa lễ hội
Tiệm ăn quán sá vẫn đông người
Bâng khuâng cho một năm vừa hết
Hà cớ làm sao chẳng thấy vui ?
" Có phải tiếc Xuân mà đứng gọi ?""(1)
Hay cảnh tha phương chợt nhớ về
Ta sống quê người luôn bận rộn
Nên bao lần đánh mất đam mê
Tôi viết bài thơ ngày cuối năm
Mùa đông trời có gió lạnh căm
Một chút phân vân nhìn lịch mới
Hiu hắt bên song rụng lá vàng.
(1) Trích thơ Nguyễn Khuyến
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét