Thứ Năm, 1 tháng 5, 2008

ĐỐT NÚI TÌM TRI KỶ



Xuống chợ bon chen ta tìm bạn
Lòng này đã mòn mắt chờ ai
Bầu rượu trên vai thì đã sẵn
Mà người đâu chẳng thấy dấu hài?

Buồn tình quay gót ta lên núi
Đợi hoài chẳng thấy cố nhân đâu
Qua mấy quan san sao chẳng gặp
Con trăng xưa rụng chết bên cầu

Giận qúa ta bèn châm lửa đốt
Những tưởng tìm ra được bạn vàng
Núi cháy mà người không ra mặt
Ta biết tim ai cuối dặm ngàn

Không gặp bạn hiền rượu bỏ không
Ta nghe như muối xát qua lòng
Chẳng lẽ buồn vui cùng muôn thú
Một đời ta thôi đã hoài công

Thôi trở về sống như cỏ cây
Buồn vui theo bầu rượu vơi đầy
Ô hô,tri kỷ người đâu tá ?
Ta bỏ một đời ai có hay !

NGUYỄN VĂN ĐIỀU

Không có nhận xét nào: